Post

Ngọn lửa trong tôi🔥

Mục lục

I. Lắng Nghe Bản Thân

Thời gian gần đây tôi cảm thấy cuộc sống của mình đang không được rõ ràng hơi mơ hồ, cảm giác không chắc chắn trước những quyết định quan trọng đã xuất hiện, vì thế nên tôi muốn viết bài này để nhắc nhở bản thân và nó giống như một lời tâm sự, một lời tuyên bố vững chắc như đinh đóng cột như ván đã đóng thuyền cho những dự định của tôi và nó sẽ là đức tin - sự tin tưởng cao nhất cho thứ tôi đang nỗ lực cho những quyết định hệ trọng sau này của tôi, đơn giản thế thôi!

Tôi muốn giải thích một chút về tiêu đề của bài này, bạn biết đấy trong cuộc sống của mỗi người, chúng ta luôn có những nguồn năng lượng một thứ mình tin tưởng coi là chân lý và luôn khiến chúng ta phải hành động nỗ lực, nguồn năng lượng đó đến từ ước mơ, đam mê, niềm tin, gia đình, lý tưởng của chính bản thân mỗi người, và tôi gọi đó là ngọn lửa - một cách diễn tả dễ hiểu cho những điều trên, và hôm nay tôi sẽ viết về ngọn lửa đang rực cháy trong chính bản thân tôi, từ sâu tận đáy lòng mình.

Tại sao tôi phải đặt những suy tư này lên giấy?

Bạn có biết không?, nếu chúng ta không thật sự bùng cháy, không chiến đấu hết mình, không đối mặt một cách quyết tâm với những điều chúng ta khao khát, nếu không nuôi dưỡng ngọn lửa bên trong mình mỗi ngày, không thêm củi cho ngọn lửa ấy, nó sẽ dần dần lụi tàn bởi những thứ cám dỗi áp lực ngoài kia, ta sẽ mất đi dấu vết của ước mơ, bạn sẽ quên đi con đường và tầm vóc tuyệt vời của bản thân, quên đi hành trình và đích đến tuyệt vời của chính mình.

Thử hỏi những người ngoài kia, có bao nhiêu người là còn nhớ ước mơ của chính mình?

Tôi viết những dòng này để khắc ghi, để nhắc nhở tôi rằng ngọn lửa vẫn còn đang tồn tại, vẫn còn đang rực cháy, và rằng tôi cần phải bảo vệ nó, cho dù cuộc sống xung quanh có dồn dập bất kỳ thách thức, khó khăn hay cám dỗ nào.

Tôi viết cho chính bản thân mình, để ghi nhớ con đường, mục tiêu mà tôi hướng đến, và những ước mơ lớn lao mà tôi muốn mang đến cho thế giới này.

II. Xây Dựng Bản Kế Hoạch Cuộc Đời

Vì sao cần phải xây dựng bản kế hoạch cuộc đời?

Khi tôi bước vào tuổi 20 thì việc của tôi không phải kiếm một công việc ổn định để làm ngày qua ngày, mà quan trọng hơn đây là thời điểm tôi xây dựng cho chính mình một bản “kế hoạch cuộc đời”, Life plan nó phải có trước, tôi cần định hình được cuộc đời của mình rồi sau đó mới tìm cách để thực hiện chúng, và không bao giờ cho phép bản thân lạc hướng khỏi hành trình đó.

Trong thời điểm hiện tại, tôi sở hữu quyền năng lớn nhất trong cuộc đời - đó là quyền tự do lựa chọn, quyền điều hành cuộc sống của tôi và xác định đích đến của chính bản thân.

Thời gian luôn trôi đi, và tuổi tác của tôi sẽ ngày càng gia tăng, cùng với đó là trách nhiệm cuộc sống trở nên nặng nề hơn. Nếu bản thân không đứng lên và lựa chọn ngay bây giờ, tôi có thể lỡ hẹn với cơ hội xây dựng cuộc sống mà chúng ta ước mơ.

Luôn nhớ rằng cuộc sống là một hành trình chinh phục mục tiêu, và mục tiêu của chúng ta phải luôn rõ ràng và chi tiết. Đôi khi, khi chúng ta mải mê trong những hoa thơm và cỏ xanh bên lề đường, lao đầu vào những mục tiêu không rõ ràng, chúng ta sẽ quên đi cái trục chính của mình (Tôi sẽ giải thích điều này chi tiết hơn ở phần sau). Hãy để lòng mình thấu hiểu và suy tư chiêm nghiệm về điều này.

Cuộc sống như nào thì gọi là thành công?

Suốt thời gian dài, câu hỏi “Cuộc sống như nào thì gọi là thành công?” luôn hiện hữu trong tâm trí của tôi. Tôi nhận ra rằng mỗi người có một góc nhìn riêng về thành công, nhưng có một số khía cạnh quan trọng trong cuộc sống mà hầu như ai cũng khao khát và theo đuổi. Nhìn chung, tôi thấy có 6 khía cạnh mà con người thường nỗ lực để chinh phục:

  • Sự nghiệp: Điều này thường đề cập đến thành công trong công việc, sự phát triển cá nhân và nghề nghiệp.
  • Gia đình: Tình thân, tạo dựng và duy trì mối quan hệ gia đình.
  • Bạn bè: Bạn bè đóng vai trò quan trọng trong cuộc sống, mang lại niềm vui và hỗ trợ trong những thời khắc khó khăn.
  • Sức khỏe: Không có gì quý hơn sức khỏe, đảm bảo cơ thể và tâm hồn luôn ổn định và mạnh mẽ.
  • Nội tâm: Sự phát triển cá nhân, tìm hiểu về bản thân và bản sắc riêng, cùng với hạnh phúc bên trong.
  • Đóng Góp Xã Hội: Khả năng góp phần vào cộng đồng và thế giới xung quanh.

Có một quy luật không thể tránh khỏi: không thể cân bằng tất cả các khía cạnh của cuộc sống cùng một lúc. Vì vậy, trong từng giai đoạn của cuộc đời, chúng ta phải chọn những khía cạnh quan trọng nhất để tập trung. Và ở độ tuổi 20, tôi tin rằng “Sự nghiệp” đứng đầu vì nó sẽ ảnh hưởng đến những mục tiêu khác trong tương lai của chúng ta.

Thước đo của tôi cho sự thành công về khía cạnh sự nghiệp

Và riêng với “Sự nghiệp” tôi đã chọn cho mình 3 từ khóa đó là:

Tôi muốn xây dựng một sự nghiệp:

  • Tự do về tài chính: có nghĩa là tôi sẽ có tài chính vững mạnh trước hết để làm chỗ dựa cho tôi, gia đình tôi, sau đó là để thực hiện những ước mơ của tôi (đầu tư những dự án tôi thích, giúp đỡ những người tôi yêu quý, và tới những nơi tôi muốn).
  • Tự do về không gian & thời gian: là sự nghiệp mà tôi có khả năng làm việc từ bất kỳ đâu mà tôi muốn và không cần phải có mặt tại văn phòng truyền thống. Điều này không có nghĩa là vì tôi lười biếng hay gì mà tôi muốn khi không có mặt tôi, business mà tôi xây dựng vẫn hoạt động tốt, điều này cho phép tôi làm việc từ nơi khác, từ một quốc gia khác, hoặc thậm chí là khi đang di chuyển. Nó sẽ cho phép tôi quản lý nhiều công việc hơn, tôi có khả năng quản lý và kiểm soát thời gian làm việc của mình một cách linh hoạt và độc lập. Không bị ràng buộc bởi giờ làm việc cố định, lịch trình hàng ngày, hoặc nơi làm việc cố định. Thay vào đó, tôi có khả năng tự quyết định khi và nơi nào tôi làm việc, dựa trên sự tự kiểm soát và ưu tiên cá nhân.
  • Tự do về tâm hồn: tiêu chí này thì khá đơn giản, đó là tôi được làm công việc tôi đam mê, yêu thích, công việc mà tôi cảm thấy bản thân mình có giá trị cho cuộc sống, tôi có niềm vui, tôi có tri thức, tôi có địa vị, tôi giúp đỡ được cho mọi người.

Rất là rõ ràng với 3 mục tiêu, với những quan điểm trên của tôi thì cái người thực sự giàu có là sau 5 năm, 10 năm nỗi lực thì:

Người ta không phải để vợ mình lao ra đường hít khói bụi vào sáng thứ 2 hàng tuần

Người ta có thể ngay lập tức lái xe về quê thăm bố thăm mẹ ăn cơm với gia đình

Người ta có thể cùng vợ đi mua sắm ở siêu thị mỗi ngày, cầm tay con trai về nhà mỗi lần con tan trường

Giúp đỡ gia đình người thân mỗi khi họ gặp khó khăn chuyện tiền bạc, cho ba mẹ, gia đình một cuộc sống chất lượng hơn, thoải mái hơn.

Cuối cùng là cống hiến cho xã hội, mang lại giá trị cho mọi người.

Vậy với những mục tiêu mà tôi xây dựng ở trên thì bản kế hoạch cuộc đời sự nghiệp của tôi sẽ trông như thế nào?

Chắc chắn rồi, tôi sẽ chia sẻ cho chính tôi và bạn

Xây dựng kế hoạch cuộc đời của tôi

Với 3 tiêu chí Tự do về tài chính, tự do về không gian thời gian, tự do về tâm hồn tôi đã xây dựng bản kế hoạch của riêng mình, có rất nhiều cách để biểu diễn nó, nhưng tôi sẽ áp dụng một cách dễ dàng nhất đó là biểu diễn dựa vào một hệ phương trình cuộc đời - Nó là một hệ gồm nhiều phương trình và mỗi phương trình là kết quả của nhiều biến yếu tố và mỗi biến trong đó là những thứ tôi cần nổ lực để nâng giá trị biến yếu tố đó lên, vừa rõ ràng và vừa logic về mặt toán học (Bệnh nghề nghiệp ấy mà) mọi thứ tôi làm cần có logic chặt chẽ.

Tôi xây dựng Phương trình tổng quát như sau:

\[My life = Past + Current action + Future\]

Trong đó:

  • \(My life\): Đích đến của cuộc đời tôi
  • \(Current action\): Hành trình, con đường hiện tại của tôi, những việc tôi đang làm
  • \(Past\): là những kinh nghiệm và học thức tôi tích lũy từ quá khứ. Nó có thể được coi như một hằng số, vì nó là nền tảng hiện tại của tôi, một phần không thể thay đổi.
  • \(Future\): là tương lai, là một biến số ẩn. Nó phụ thuộc vào \(Current action\) và sự nỗ lực của tôi. Tương lai không phải là điều tôi biết chắc chắn sẽ xảy ra, mà là một mục tiêu cao cả tôi đặt ra và đang nỗ lực mỗi ngày để đạt được.
\[Future = Current action * X\]
  • \(X\) là ẩn số

Nhưng điều quan trọng là \(My life\) cần phải vô cùng lớn lao. Nó phải vượt xa những tiêu chí tự do tôi đã thiết lập trước đó, như một nguồn động viên không ngừng để tôi tiến về phía trước.

Nhưng đó không phải là tất cả. Điều quan trọng nhất là hành trình hiện tại của tôi, những bước đi và sự đầu tư trong \(Current action\) đang xây dựng cơ hội cho \(Future\). Đó là con đường tôi đang bước đi

\(Current action\) (Hành Trình Hiện tại) là kết quả của phương trình tôi sẽ nêu ở dưới.

Trong phương trình trên tôi có thể thay đổi 2 biến yếu tố là \(Current action\) và \(Future\), và Tương lai cũng phụ thuộc vào hiện tại vậy nên ta quan tâm phương trình \(Current action\)

\(Current action\) ở đây chúng ta hiểu là những mục tiêu tôi đang theo đuổi, những dự định và định hướng tương lai, phương trình \(Current action\) của mỗi người và mỗi thời điểm không giống nhau, đó là phương trình mà tôi cần liên tục thay đổi các yếu tố để cho nó đạt kết quả tốt nhất theo từng thời điểm, tối ưu theo thời gian. Đối với tôi trong thời điểm hiện tại tôi sẽ cần trả lời những câu hỏi sau:

Phương trình \(Current action\) của tôi là gì?

Để trả lời được câu hỏi đó tôi cần biết mục tiêu lớn nhất hiện tại của tôi là gì?

Điều này là rất quan trọng bởi vì khi tôi biết mục tiêu lớn nhất của tôi muốn đạt được là gì thì tôi sẽ dựa vào đó mà biết mình cần cải thiện những yếu tố nào để bản thân hoàn thiện hơn.

Mục tiêu này sẽ phủ hết những mục tiêu còn lại của tôi, khi đạt được mục tiêu đó thì tất cả các mục tiêu khác điều đã thực hiện.

Tôi đã có câu trả lời cho mình, mục tiêu lớn nhất của tôi ở hiện tại đó là: Dành học bổng du học Tiến sĩ về lĩnh vực AI tại nước ngoài

Từ mục tiêu lớn nhất đó tôi có thể suy ra phương trình \(Current action\) cho chính bản thân như sau:

\[Current action = Selection * Motivation * (Specialize + English + GPA + Soft skills)\]

Trong đó:

  • \(Selection\): Sự lựa chọn của bản thân
  • \(Motivation\): Những nguồn động lực dài hạn
  • \(Specialize\): Các kiến thức, kỹ năng chuyên môn
  • \(English\): Tiếng anh
  • \(GPA\): Điểm tích lũy Đại học
  • \(Soft skills\): Các kỹ năng mềm

Nói thêm về \(Motivation\) thì nó có phương trình là:

\[Motivation = Dream + Passion + Trust + Willpower + Discipline\]

Trong đó:

  • \(Dream\): Là khao khát thực hiện ước mơ
  • \(Passion\): Được sinh ra từ niềm đam mê
  • \(Trust\): Sức mạnh của niềm tin
  • \(Willpower\): Ý chí, sức mạnh tinh thần
  • \(Discipline\): Kỉ luật

Giải thích phương trình cuộc đời:

Mục tiêu “Dành học bổng du học Tiến sĩ về lĩnh vực AI tại nước ngoài” tại sao nó lại thỏa mãn được 3 tiêu chí lớn tôi xây dựng ở trên?

Nó giúp tôi có được nền tảng kiến thức chuyên sâu về ngành, tầm nhìn mở rộng, các mối quan hệ đa quốc gia, tiền bạc, địa vị, cơ hội… chắc chắn là nền tảng vững chắc để tôi nghiên cứu ra những cái mới và thiết lập business của mình.

Giải thích về phương trình \(Motivation\) - động lực:

Động lực ở đây không phải là các động lực ngắn hạn như thích, cảm hứng mà là những động lực dài hạn được tôi tích lũy qua sự cố gắng phát triển từng ngày và tìm kiếm trong cuộc sống, bạn phải thật sự hiểu sâu sắc từng yếu tố trong những phương trình này và cố gắng update giá trị cho các yếu tố đấy bởi vì ở đây tôi xây dựng cách tổng quát không đi vào chi tiết từng bước, tôi rất hiểu những yếu tố này cần thiết như thế nào với tôi, phương trình \(Motivation\) này giống như giúp tôi mọc thêm đôi cánh để bay tới điểm đích, bởi vì nó hội tụ đủ.

  • Ước Mơ: Điều gì tôi muốn đạt được và tạo ra trong cuộc đời này
  • Đam Mê: Những gì tôi đam mê và sẵn sàng đầu tư thời gian và nỗ lực để theo đuổi
  • Niềm Tin: Tôi tin vào bản thân mình và khả năng đạt được mục tiêu lớn nhất này.
  • Ý Chí: Tôi sẽ không bao giờ từ bỏ, dù có khó khăn đến đâu.
  • Kỉ Luật: Tôi tuân thủ một lịch trình và kế hoạch cụ thể để đảm bảo tiến bộ liên tục.

Giải thích về phương trình \(Currentaction\) - Hành trình hiện tại:

Phương trình \(Currentaction\) của best dream này sẽ khớp với mọi phương trình \(Currentaction\) của các dream khác của tôi ví dụ như:

  • Tham gia AISIA lab
  • Có thu nhập tốt
  • Giỏi ngoại ngữ
  • Đậu các chương trình kỹ sư Vin AI, Vin Bigdata
  • Đạt giải trong các cuộc thi về Khoa học dữ liệu, Trí tuệ nhân tạo
  • Chi tiết tại đây.

Phương trình này không chỉ giúp tôi đạt được mục tiêu cao cả mà còn là lò xo để thúc đẩy sự thành công trong nhiều lĩnh vực khác trong cuộc đời tôi. Nó là hành trình hiện tại, nhấn mạnh vào việc xây dựng nền tảng vững chắc để chinh phục tương lai khám phá.

Giải thích các yếu tố trong phương trình \(Currentaction\) như sau:

Ở đây tôi có 4 biến yếu tố Chuyên môn, Tiếng anh, GPA, Kỹ năng mềm nằm phía trong ngoặc và 2 biến yếu tố Lựa chọnĐộng lực nằm bên ngoài để nhân với tổng 4 biến yếu tố kia.

Lý do là vì theo quan điểm của tôi “Lựa chọn quan trọng hơn nỗ lực” khi mà bạn Lựa chọn đúng thì nỗ lực của bạn sẽ có hiệu quả hơn rất nhiều, Động lực cũng vậy, Động lực là Ước mơ + Đam mê + Niềm tin + Ý chí + Kỉ luật nếu nó càng lớn thì sẽ đưa bạn phát triển càng nhanh, nó là biến giúp chúng ta đi nhanh, còn Chuyên môn, Tiếng anh, GPA, Kỹ năng mềm chính là những thứ mà chúng ta cần nỗ lực để cải thiện, bạn nhìn trong phương trình trên nếu mà tổng của Chuyên môn, Tiếng anh, GPA, Kỹ năng mềm = 0 thì cho dù Lựa chọn hay Động lực có lớn cỡ nào thì phương trình cũng chỉ có kết quả bằng 0.

Tiếng anh: Cái này thì tôi không cần giải thích nữa rồi, đó là điều tất nhiên khi bạn muốn hội nhập quốc tế chứ không chỉ riêng mục tiêu du học này.

Chuyên môn: là điều rất quan trọng quyết định tôi có được nhận hay không bởi vì không ai muốn tạo cơ hội cho một người kém cõi cả, nếu muốn phát triển buộc tôi phải có chuyên môn thật cao về lĩnh vực của mình, có nhiều giải thưởng, bài báo, và đóng góp cho lĩnh vực AI mà mình đang theo đuổi.

GPA: là yếu tố mà điều tôi mới quan trọng hóa gần đây, trước giờ tôi chỉ nghĩ mình giỏi chuyên môn là được, GPA điểm số trên trường không quan trọng không nói lên được đều gì, tôi thường mang câu nói này ra để nói những người bạn của tôi:

“Bằng cấp tốt, thi ĐH điểm cao, tốt nghiệp ĐH công lập xịn, giấy chứng nhận kỹ năng này nọ đủ cả. Nhưng khi vào doanh nghiệp làm mới thấy năng lực không nhiều như bằng cấp. Thực ra, cái học kia chỉ là học vẹt, nhắc lại đúng ý người ta nên 9 điểm 10 điểm, không dùng xác định người tài hay không tài. Tài hay không nằm ở năng lực làm việc, cứ làm việc đi, sẽ thấy”.

Đó là suy nghĩ của tôi trước đó, nhưng có một câu chuyện đã khiến tôi thay đổi tư duy này, đó là câu chuyện của một người anh, anh ấy đi học bên Singapo và rào cản GPA thấp khiến anh ấy thiệt thòi hơn so với những người đồng học, điều này sẽ rất ít ai kể cho mình nghe, thật tuyệt vời khi tôi biết điều này sớm. Từ đó tôi có thêm một quan điểm như thế này:

“Mình muốn nghiên cứu mà trường mình thì không có danh tiếng trên thế giới đã thế điểm mình còn thấp lẹt đẹt là hỏng cả đời, chỉ có cách kiếm paper lấy lại vận mệnh kiếm học bổng nước ngoài, nhưng mà kiếm paper bây giờ cho tới khi mới ra trường coi bộ khá chênh vênh nếu không đi được đâu đó đủ tốt”.

Nên việc GPA cao là tuyệt đối quan trọng với một người theo hướng nghiên cứu như tôi, nên tôi đã quyết định thêm yếu tố GPA vào phương trình \(Currentaction\) mặc dù trước đó tôi khá xem thường nó.

Kỹ năng mềm: Cuối cùng đó là Kỹ năng, một thứ rất quan trọng quyết định thành công hay thất bại của tôi, nó là thái độ, ứng xử, là kỹ năng làm việc nhóm, thuyết trình trước đám đông, nói ra suy nghĩ của mình, là kỹ năng chớp thời cơ, nhận biết cơ hội, tạo mối quan hệ. Tất cả đó là bước cuối cùng giúp bạn chinh phục được mục tiêu và ước mơ của mình, đồng thời chia sẻ giá trị của mình cho mọi người, tôi đã luyện tập các kỹ năng này nghiêm túc 3 năm rồi đấy:> còn muốn biết tôi luyện như thế nào và bằng cách nào thì cứ đọc tiếp tới phần III.

Những yếu tố này cùng tạo nên bức tranh chi tiết của hành trình hiện tại, đó là lối đi để đạt được mục tiêu lớn của cuộc đời.

Phương trình \(Currentaction\) nó giống như chiếc la bàn, là một chiếc bản đồ cho con đường tôi phát triển giúp tôi phân tích ước mơ của mình từ đó rõ ràng hơn trong tư tưởng và giúp con đường đi phía trước sáng đèn hơn, khi mà có phương trình này thì bất cứ điều gì bạn làm nếu không giúp tăng giá trị cho những yếu tố trong phương trình tức là bạn đang đi sai hướng, chúng ta chỉ làm những việc mà chúng ta thấy nó giúp phương trình này value càng lớn càng tốt, thì lúc đó ước mơ sẽ càng gần chúng ta.

Vì vậy khi đã có phương trình cho riêng tôi thì việc bản triển khai và áp dụng như nào vào cuộc sống của tôi sẽ quyết định tương lai của bản thân, cách tôi triển khai và nâng cao giá trị cho phương trình này sẽ ở ngay dưới đây, nơi tôi thực hiện sứ mệnh của bản thân.

III. Thực Hiện Sứ Mệnh Của Bản Thân

Người ta có câu rất hay là “Ta không được chọn nơi mình sinh ra nhưng ta được chọn cách mình sẽ sống”

Mình xuất phát điểm khá là thấp, cũng không phải thuộc dạng đặc biệt khó khăn nhưng cũng là những đứa trẻ ham chơi, lười biếng, nghiện game từ bé, gia đình khó khăn chỉ đủ ăn, bố mẹ mình cực khổ từ nhỏ, mình không thể nào mà kể hết được những cực khổ mà bố mình, mẹ mình đã phải chịu ngày còn bé, bởi vì nó quá là dài đi, ở đây mình sẽ kể cho mọi người một vài minh chứng: Bà nội mất sớm, bố mình chỉ được học hết lớp 5, hàng ngày phải gánh nước, kiếm củi đồ ăn, và phải sinh tồn trên những ngọn núi cao như thế này

Mountain Ảnh này được tôi chụp từ năm 2023 nhân dịp mình về thăm ông nội, đến hiện tại nó vẫn còn hoang sơ như thế này, chỗ tôi đứng là nhà ông

Trước đây khi ba cưới mẹ mình, trong tay ông ấy không có đồng nào và phải đi vay tiền, mượn đồ đạc của người thân, sau đó phải vào xứ Gia Lai để làm ăn để tôi lại ở quê với ông bà ngoại đến khi 8 tuổi tôi mới được sống cùng cha mẹ. Thế mà nhờ tình thương vô bờ vô bến họ vẫn nuôi được hai anh em tôi ăn học đoàng hoàng, tôi là anh lớn và được sự kì vọng rất nhiều từ ba mẹ, hai người giáo dục tôi rất tốt.

Từ nhỏ đến bây giờ ngoài việc tôi nghiện game, cắm net cúp học với đám bạn thì tôi chưa bao giờ làm ba mẹ buồn, mặc dù tôi học chung với một nhóm bạn toxic ở vùng Gia Lai nhưng tôi luôn giữ trong mình một niềm tin, cấp 1, cấp 2 tôi không có quyền lựa chọn một môi trường tốt và tôi cũng không tiếp cận được những tư duy tiến bộ để phát triển bản thân, thời đó tôi không có máy tính không có điện thoại (đến khi lên ĐH tôi mới có chiếc điện thoại đầu tiên của riêng mình), một ngày đi học tôi phải đạp xe 7.4km đường dốc và mỗi ngày như thế 4 lần, trời nắng mưa thất thường lên tới lớp thì cái áo đồng phục không ướt đẫm vì mồ hôi thì cũng ướt đẫm vì nước mưa, thế thì còn học hành gì nữa đây… thời đó tôi chỉ có học qua lời khuyên của cha mẹ và thầy cô.

Bước ngoặc đầu tiên bắt đầu tới khi tôi chuẩn bị thi vào cấp 3, việc học lớp chọn (nơi có những con người tài năng) hay lớp bình thường (chúng tôi bây giờ hay gọi vui là dưới tay xã hội) thì quyền quyết định nằm trong tay tôi, ngôi trường đó cũng chỉ là một ngôi trường bình thường không phải trường chuyên gì và mới xây được 3 năm, học ở đó vì nó là trường cấp 3 gần nhà tôi nhất có 12km thôi:>, trường chuyên thì ở quá xa rồi, gia đình tôi không đú được, trường này thì mục tiêu chỉ là tỉ lệ tốt nghiệp cao còn muốn thi đại học thì tự đi học thêm. Với một chút ý chí ít ỏi của một cậu học sinh lớp 9 bị bào mòn qua thời gian ở một môi trường tầm thường miền núi đầy nắng và gió, thì tôi quyết định mình phải bỏ game, tập trung học và tôi đã đậu được lớp chọn của trường cấp 3 này, nơi mà sau đó tôi đã có một quá trình rèn giũa quá tốt cho bản thân.

Cấp 3 của tôi là khoảng thời gian tuyệt vời, vì học lớp chọn nên tôi quen được những người bạn thật sự có ý chí học tập và vươn lên, nhờ đó chúng tôi cùng nhau phát triển, cùng luyện tập thể thao mỗi buổi tối sau giờ học, cùng học tập đến khuya mới về nhà mà nhiều bữa bác bảo vệ còn phải đuổi về vì đã quá muộn, hiệu trường, thầy cô và bảo vệ đã quá quen với việc chúng tôi ở lại trường buổi tối. Vô số kỉ niệm được chúng tôi tạo ra, tôi không thể kể hết trải nghiệm của bản thân ở trong một bài viết này được, nhờ khoảng thời gian đó tôi đã đổi được tấm giấy khen của mình, trước đó luôn là học sinh khá, còn bây giờ thì luôn là học sinh giỏi, nó biến tôi từ một học sinh kém cõi cá biệt, tối hơn một chút.

Tôi nhớ lần đó để có kết quả tốt hơn trong kì thi Đại học, tôi đã can đảm cùng 1 người bạn của mình hỏi xin ở lại một căn nhà trước cổng trường nơi mà tôi hay mua bánh mì để ăn vào mỗi buổi sáng để học và ôn thi ngày đêm ngủ lại luôn, cuối cùng ý định đó thành hiện thực, Chị Xuân chủ nhà đồng ý cho chúng tôi ở căn nhà đó và sẵn coi nhà giúp chị luôn (vì lúc đó là hè nên chị không bán hàng ở đó nữa). Và sau đó căn nhà trở thành căn cứ của 2 chúng tôi, cũng phải thuyết phục dữ lắm ba mẹ mới cho ở, đó cũng là lần lần đầu tiên tôi sống độc lập với gia đình, Những ngày ôn thi hết mình đó giúp tôi đậu được ngành Công nghệ thông tin của một Đại học ở Sài Gòn thành phố hoa lệ (hoa của người giàu - lệ cho người nghèo:>), còn người bạn kia thì đậu Công Nghệ Thông tin của một trường Đại học ở Hà Nội, thật tốt khi ta có những người bạn chung chí hướng. Đến bây giờ chuyện đậu Đại học vẫn làm cha mẹ tôi rất tự hào.

Hồi đó tôi có 2 hướng đi là Kinh tế và Kỹ thuật, tôi đã mất rất lâu để suy nghĩ xem mình nên học kinh tế (Quản trị kinh doanh, Kinh tế đối ngoại) hay là Kỹ thuật (Công nghệ thông tin) và tôi quyết định chọn Kỹ thuật, bởi vì lúc đó tôi rất thích công nghệ, tôi thông thạo máy tính, mỗi khi có cuộc thi liên quan đến làm video thì lớp tôi luôn dành giải cao nhất, về phong trào, thể thao cũng không thua kém lớp nào, thông thạo máy tính là vì hồi cấp 3 ba mẹ có buộc bụng để sắm cho tôi một chiếc máy tính mà bây giờ tôi gọi nó là chiếc máy tính tàn nhưng không phế, không những thế nếu tôi theo CNTT mà giỏi chuyên môn thì hoàn toàn có thể lấn sân sang làm kinh tế học kinh tế sau cũng được, cộng với việc CNTT là một ngày đang rất là phát triển. Vì thế tôi quyết định mình sẽ học CNTT.

Quá trình lên Đại học của tôi không dễ dàng vì bạn biết đấy thời đó bắt đầu bùng nổ dịch bệnh Covid-19 nó khiến cấp 3 của tôi có những kỉ niệm bị gián đoạn, và đại học thì nguyên học kì đầu ở trường tôi phải học online, mặc dù là thế nhưng tôi vẫn học tập từ xa, tôi vẫn tự tìm hiểu và tự tham gia các clb từ rất sớm, làm quen mọi người, đặt mục tiêu cho bản thân mình phải là một lập trình viên xuất sắc trong các clb đó, tới lúc lên SG thì gần như tôi đã tìm được cuộc sống mới, môi trường mới, một nơi tấp nập chứa đầy cơ hội học tập, và tôi muốn mình đi thật nhanh, các CLB lớn mà tôi tham gia trong ngành thì tôi đều là Core member trong đó, tôi gặp được những người thầy tâm huyết và những người bạn có cùng chí hướng, tôi nhanh chóng phát triển và có những kết quả, thành tựu của riêng mình, lọt vào đội tuyển của trường và đi thi, tôi tham gia các cuộc thi lập trình thi đấu, khởi nghiệp, làm các đề tài nghiên cứu khoa học, nơi nào có deadline nơi đó có tôi, tôi bắt đầu tự dí deadline cho mình, lúc đó tôi hoàn toàn từ bỏ cái “tôi” và liêm sĩ của mình để rèn luyện, tôi không ngại kể về bản thân trước hội trường cả nghìn người khi có cơ hội, tôi có giải thưởng quốc gia, tôi có bài báo, có cơ hội đi thực tập từ sớm, được khám phá nhiều nơi và khai phá những tầm nhìn, tư duy và tri thức mới, tôi mệt mài góp nhặt từng mảnh kiến thức để thắp lên hy vọng hoàn thành bản kế hoạch cuộc đời của chính mình nó giống với khi trước bố tôi đã nhặt củi về để đốt lửa nấu cơm và sưởi ấm cho cả nhà vậy…

Hiện tại, tôi đang tập trung nghiên cứu sâu vào lĩnh vực trí tuệ nhân tạo, tôi có thành lập và dẫn dắt một team về AI (tên là AI Faster) với mục đích là kết hợp cùng nhau để tạo nên những điểm đột phá trong những nghiên cứu về AI, khoảng thời gian đại học của tôi đến hiện tại là là khoảng thời gian mệt mỏi, stress, mỗi đêm phải thức đến 2, 3h sáng tôi chỉ ngủ khi tôi đã quá mệt và ngủ quên, rất hiếm khi nào tôi chủ động đi ngủ, và thường xuyên cày xuyên đêm ở coffee 24/24, hầu hết thời gian tôi dành cho thứ tôi gọi là sự nghiệp - công việc, tôi sống ở phòng lab, quán coffee, trường Đh, từ sáng thức dậy tới đêm muộn lúc trọ đóng cửa, những điều này lặp đi lặp lại ngay cả thầy và các chú bảo vệ cũng quen với việc tôi hay ở lại muộn quá giờ quy định của trường và rất hay bị nhắc nhở, có lần anh bảo vệ gửi xe trường tôi còn cấm bữa sau không cho tôi gửi xe trong trường nữa:>, bên cạnh đó thì tôi vẫn có những thời gian relax cho riêng mình, xả bớt áp lực,.. tôi có một thói quen là sau ngày làm việc năng suất tôi thường không đi về trọ ngay mà sẽ lái xe một vòng nhìn ngắm Sài Gọn tráng lệ này một chút rồi mới về, hơi tốn xăng chút nhưng điều đó giúp tôi cảm thấy thoải mái. Điều quan trọng là bản thân tôi có cảm giác mình được sống, được cống hiến, và tôi có thấy tôi đang bước trên hành trình chinh phục rất mơ của chính mình.

Hành trình của tôi vẫn còn đang tiếp diễn…

**

Nếu có ai đó tình cờ bước vào và lắng nghe những dòng tâm sự mà tôi đã chia sẻ với chính mình tại đây, và thấu hiểu được những suy tư này, thì đó sẽ là một cách tuyệt vời để họ nắm rõ hơn về con người của tôi và mong là sẽ có ích cho mọi người.

Update: 23:23 02/10/2023

Bình luận & thảo luận

Cảm ơn bạn đã dành thời gian để đọc, hãy trò chuyện và góp ý với mình ở dưới hoặc vào bằng link .

This post is licensed under CC BY 4.0 by the author.

Comments powered by Disqus.